Lộ Lê đến căn cứ dọn dẹp đồ đạc, linh kiện cơ giáp trong kho đã không còn bao nhiêu, một năm nay y vẫn luôn nghiên cứu động cơ tách hạch, sản lượng cơ giáp bình thường giảm đi rất nhiều.
Chỉ là động cơ tách hạch tiến triển không lớn, nói đến cùng chỉ dựa vào lý luận vẫn không được, quan trọng nhất chính là thực tiễn, nhưng không có nguyên liệu căn bản không làm được, cho nên mấu chốt vẫn là nguyên liệu.
Lộ Lê trở lại Tần gia lúc còn sớm, Tần Vũ còn về sớm hơn y.
Sau khi quốc vương mới kế vị, tuy bộ chính trị cùng quân bộ bận rộn, nhưng bản thân Tần Vũ lại không bận, rất nhiều việc giao cho thủ hạ đi làm là được, ngược lại hắn lại thành người nhàn rỗi.
“Hôm nay anh trở về sớm thật, đúng lúc em có chuyện muốn nói với anh.” Lộ Lê đi lên thay quần áo sạch sẽ rồi mới xuống dưới.
Người hầu trong phòng bếp bưng một đĩa trái cây đã cắt lên đây.
Lộ Lê lấy một miếng đưa tới miệng Tần Vũ.
Tần Vũ cũng không nâng mí mắt lên, ăn luôn.
Lộ Lê cảm giác có người kéo quần áo của mình, cúi đầu thấy Bào Bào, sáu tháng tuổi nó đã biết đi, không biết là khi nào đi lại đây, lôi kéo quần y chỉ chỉ miệng mình.
“Bào Bào cũng muốn ăn trái cây sao.” Lộ Lê chọn cho nó miếng trái cây không cứng lắm, đưa đến miệng thằng bé.
Bào Bào lập tức lộ ra vẻ mặt mỹ mãn.
Lộ Lê luôn luôn không nặng bên này nhẹ bên kia, cũng cho Khiêu Khiêu một miếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016719/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.