“Giang Vũ thích tên có khí thế, cậu ấy cảm thấy tên của mình không có khí thế gì hết, nhưng một khi tên đã được ghi vào hệ thống thì không có khả năng sửa lại nữa.” Tần Ca tựa như không thấy được ánh mắt ám chỉ sắp rút gân của Giang Vũ.
Lộ Lê không thể lý giải nổi, tò mò quan sát Giang Vũ đang ngượng ngùng, “Tôi cảm thấy cái tên Giang Vũ này nghe rất hay.”
“Em cũng nói như vậy, nhưng cậu ta vẫn muốn sửa.” Tần Ca bất đắc dĩ nhún vai.
Giang Vũ lặng lẽ duỗi tay ra phía sau, bóp chặt thịt trêи eo Tần Ca rồi bắt đầu xoay 180 độ.
Lộ Lê đột nhiên suy đoán, “Cho nên Giang Vũ tiến vào giới giải trí, không phải là vì giới giải trí có thể không dùng tên thật chứ?”
Tần Ca quay đầu đối diện với Giang Vũ, dường như đang nói, lần này cũng không phải là tôi nói nha, là tự anh ta đoán được đấy.
Giang Vũ tức giận đến mức lại nhéo thật mạnh, Tần Ca phát ra tiếng hít khí, lần này không phải làm bộ, mà là đau thật.
Sau khi đề cao cấp bậc gen, thể chất Giang Vũ cũng theo đó mà tăng lên, trong dĩ vãng lực tay cậu ta không lớn, Tần Ca đều không cảm thấy đau, sợ cậu ta cảm thấy chưa hết giận, còn cố ý làm bộ đau, hiện tại thì báo ứng rồi, tự làm tự chịu.
“Anh đừng tin Tần Ca nói, lúc ấy chỉ là do tuổi trẻ, có giấc mộng anh hùng như bao người trẻ tuổi khác thôi.”
Giang Vũ thu hồi tay, trong giây biến thành ảnh đế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016697/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.