Brian cùng Tần Vũ đi ở phía trước, nói tình huống trước mắt cho hắn, để hắn chuẩn bị tâm lý trước.
Chỉ trong chốc lát, đoàn người tiến vào đại sảnh nơi quốc vương đang chiêu đãi sứ giả đế quốc Mộ Quang.
Vừa đi vào đã nghe được âm thanh quốc vương và sứ giả nói chuyện, hình ảnh vừa nói vừa cười, hoàn toàn không có không khí giương cung bạt kiếm, không biết còn tưởng sứ giả đế quốc Mộ Quang tới kết giao.
Sứ giả đế quốc Mộ Quang vừa thoáng nhìn thấy Tần Vũ tới, tươi cười trêи mặt lập tức nhạt dần, thậm chí phát ra một tiếng cười lạnh.
“Thưa phụ vương, đã mang Tần thượng tướng đến.” Bob lập tức tiến lên báo cáo kết quả công tác, dường như lo lắng sẽ bị Brian cướp đi công lao, ngầm có ý gấp không chờ nổi.
Mang đến? Lộ Lê nghe thấy gã ta dùng một từ kỳ quái, nói đem Tần Vũ đến giống như phạm nhân vậy.
“Vất vả cho con rồi.” Quốc vương vừa lòng khen ngợi đứa con thứ hai một câu. ( Really? Sao tam vương tử là con thứ hai hả tác giả 😂)
Bob kϊƈɦ động và hưng phấn, theo góc nhìn của gã, chỉ cần phụ vương tán thưởng, tương lai vương vị chưa chắc đã là của anh cả, cho dù anh ta có Tần gia ủng hộ thì thế nào, phụ vương nguyện ý đưa vương vị cho ai mới là quan trọng nhất, anh cả tự cho là mượn sức Tần gia là có thể lấy được vương vị, lần nào cũng đi lấy lòng Tần gia, có từng nghĩ tới phụ vương chưa?
“Vị này chính là thượng tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016676/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.