La Uẩn nói rất nhẹ nhàng, trêи thực tế cũng không phải một ít, virus này sẽ ẩn nấp ở hệ thống, từ nơi yếu nhất của căn cứ bắt đầu công kϊƈɦ, một khi bị virus xâm nhập thành công, bên trong lập tức sẽ hỏng toàn bộ, có thể phát hiện trước hay không thì phải xem sức quan sát của căn cứ.
Tần Vũ đi vào hỏi bọn họ đã xong chưa.
Lộ Lê nhận chip tư liệu La Uẩn Hòa đưa qua, cùng hắn đi ra ngoài, tránh trạm gác tuần tra trêи đường, ba người tập trung ở phòng Lộ Lê.
“Bây giờ đã lấy được tư liệu tới tay, có phải chúng ta có thể rời khỏi nơi này hay không?” Trước sau gì Lộ Lê cũng cảm thấy nơi này quá nguy hiểm.
Tuy nhiên hành tinh M912 kiểm tra thân phận ra vào hết sức nghiêm khắc, không có lý do chính đáng, bất luận kẻ nào cũng không thể tùy ý rời khỏi hành tinh M912, đặc biệt là La Uẩn Hòa, hiện giờ căn cứ rất coi trọng anh ta, tuyệt không sẽ vô duyên vô cớ để anh ta rời đi.
“Buổi tối ngày kia động thủ, đến lúc đó sẽ có người tới tiếp ứng hai người, một khi loạn lên, hai người lập tức rời khỏi hành tinh M912.” Hiển nhiên Tần Vũ đã lên kế hoạch xong.
“Vậy còn anh?” Lộ Lê vừa nghe hai người, lập tức biết Tần Vũ đã loại trừ bản thân ra bên ngoài.
Tần Vũ lời ít ý nhiều: “Anh đi kết thúc.”
“Nhưng mà……, ’ Tần Vũ ngăn cản câu nói kế tiếp của Lộ Lê, “Thế lực trốn trong hành tinh M912 không chỉ có chúng ta, trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016666/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.