“Vì sao cậu muốn giúp tôi?” Lộ Lê trực tiếp hỏi nghi vấn trong lòng.
“Giúp anh á?” Zeus tựa như cảm thấy rất kỳ quái, “Tôi cũng không giúp anh, đôi bên cùng có lợi thôi.”
Lộ Lê đột nhiên cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi, “Ý của cậu là, biết Alexander là ai, đối với cậu là có lợi?”
“Đương nhiên, tôi thích thu thập tình báo, tình báo càng có giá trị, tôi càng thích, Alexander này rất thần bí, tôi tra xét một năm cũng không tra được anh ta là ai, bằng nhân mạch của tôi, việc này phát sinh đơn giản có hai loại tình huống, một là Alexander đã chết, hai là Alexander có bối cảnh hoặc chỗ dựa lớn, ban đầu tôi có khuynh hướng theo phương án thứ nhất, vì đủ loại dấu hiệu cho thấy Alexander hẳn là đã chết, nhưng ba năm trước anh ta đột nhiên lại phát biểu một bài về cái nhìn với chuỗi liên kết gen, ý tưởng cấp tiến và bén nhọn hơn, cho nên tôi suy đoán, Alexander có phải chết rồi sống lại hay không, hơn nữa tôi cũng không giấu anh, chợ đen có người đã từng treo giải thưởng năm trăm triệu tinh tệ để biết thân phận của Alexander.”
Lộ Lê nhìn chằm chằm Zeus đang chậm rãi nói, so với lúc trước có thể không nói lời nào thì sẽ không nói lời nào hoàn toàn không giống nhau, nhắc tới việc mình thích, đôi mắt còn tỏa sáng.
“Người treo giải thưởng Alexander là ai?”
Zeus lắc đầu, “Cái này tôi cũng không biết.”
“Hiện tại giải thưởng còn treo sao?”
“Vẫn treo.”
“Cho nên cậu muốn biết Alexander là ai, là muốn kiếm năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016662/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.