Vì việc của Bước Chậm Trong Mưa, bọn họ hẹn nhau ở một hội sở rất kín đáo để gặp mặt.
Vừa đến giờ, cha con ba người cùng nhau online.
Nhân vật giả thuyết của Tần Vũ mang bộ dạng trung niên bình thường, có biểu cảm nề nếp và khí chất rất giống hắn, nhưng dù sao cũng chỉ là giả thuyết, lúc không nói lời nào thì bớt đi uy nghiêm kinh người, tuy nhiên một khi đã mở miệng, lập tức có thể hù chết mấy đứa trẻ con.
Đây là lần đầu tiên Lộ Lê nhìn thấy nhân vật giả thiết của Tần Vũ, cùng con trai cảm thấy mới lạ dạo quanh người hắn một vòng, “Thật giống phẩm vị của anh.”
“Đi thôi.” Tần Vũ khom lưng bế con trai lớn lên.
Hội sở bọn họ muốn đi cách chỗ đăng nhập hơi xa, Soái Soái có thể tự đi, nhưng nó rất thích cảm giác được phụ thân ôm, lúc sắp đến nơi, Tần Vũ mới buông nó xuống.
Cửa vừa mở, Arlos lập tức chạy ra.
“Soái Soái à, đã lâu không gặp.” Arlos tính cách rộng rãi bế Soái Soái có đầu to hơn mình lên.
“Thả em xuống.” Soái Soái lập tức đập đập sau lưng thằng bé, nó là nam tử hán, sao có thể để người khác bế được.
Hoàn toàn quên mất vừa rồi, nó còn ăn vạ trong ngực phụ thân.
Arlos ôm đủ, buông nó xuống, nhéo nhéo mặt Soái Soái, “Soái Soái à, em béo hơn rồi.”
Tức khắc Soái Soái như bị sét đánh, nó béo hơn sao, nó béo hơn sao, nó sao có thể béo được, sau đó nó bình tĩnh lại, đáp lại một câu, “Em chỉ trưởng thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016657/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.