“Đại nhân, kế tiếp phải làm sao bây giờ, còn phái người đi tiếp sao?” Thủ hạ hỏi.
Kenneth trừng mắt, “Phái cái gì mà phái, người đều bị bọn chúng giết hết rồi, lại phái người qua tiếp, chắc chắn còn bị giết tiếp.”
“Vậy phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ chúng ta cứ ngồi xem mặc kệ như vậy?”
“Đương nhiên là không, thế lực khu C không chỉ có Bí Long, bây giờ Bí Long đã chết, những thế lực đó sẽ như hổ rình mồi, chúng ta chỉ cần ngồi chờ bọn chúng đấu đá, hoặc âm thầm nâng đỡ một thế lực là được.” Hai ngày nay Kenneth chưa ngủ, tổn thất một nửa ích lợi, đau lòng đến mức ngủ không yên.
Thủ hạ lập tức nịnh bợ, “Thật cao thâm, chiêu này của đại nhân thật sự rất cao thâm, bọ ngựa bắt ve, hoàng tước phía sau, chúng ta chờ bọn chúng đánh đến mức lưỡng bại câu thương, tới khi đó, khu C chẳng phải sẽ nằm trong sự khống chế của chúng ta hay sao.”
Kenneth không lên tiếng, hắn cũng không tin không đánh chết được mấy tên ngoại lai.
Sau khi dùng thử cơ giáp cấp D của Lộ Lê, Adolf dường như té ngã lộn nhào chạy tới tìm Lộ Lê, bọn họ không có dụng cụ thí nghiệm cơ giáp, nhưng sau khi lên điều khiển, ngu ngốc cũng nhìn ra được chất lượng cơ giáp rất cao, cứ thế được mười bộ cơ giáp cấp D, trừ phi đầu Adolf bị cửa kẹp, mới có thể cự tuyệt.
Lộ Lê cũng không ngạc nhiên khi ông ta đến, sau khi hai bên xác định hiệp nghị hợp tác, lập tức đưa chỗ cơ giáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016653/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.