“Soái Soái, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lộ Lê nghe được tiếng kêu thảm thiết đi tới, đến gần mới nhìn thấy Beryl bị quăng ngã ở trước cửa nhà “Chú ơi, chị người xấu này nói muốn giết Soái Soái ạ.” Alfonso trong nháy mắt hóa thành cuồng em trai lập tức cáo trạng với Lộ Lê.
Ấn tượng với Beryl hóa thành hư ảo trong nháy mắt, giận dữ nhìn con bé.
Lộ Lê kinh ngạc, “Vì sao đứa bé này lại muốn giết Soái Soái?” Con bé này chắc chỉ khoảng mười tuổi mà thôi.
“Bởi vì chị ta là người xấu, Soái Soái nói chị ta cố ý giả vờ đáng yêu giả vờ đáng thương dụ dỗ chúng cháu mắc mưu, Soái Soái vạch trần chị ta, nên chị ta tức giận.” Alfonso chỉ ngây thơ, chứ không ngốc, tương đối logic rõ ràng.
“Chú biết rồi.” Lộ Lê xoa đầu con trai lớn, “Soái Soái làm rất đúng, ở bên ngoài phải thời khắc bảo trì cảnh giác, đặc biệt là khi người xa lạ chủ động tìm con nói chuyện, về sau đều phải làm như vậy, biết chưa nào?”
“Con biết ạ, thưa cha.” Soái Soái vừa thấy cha xuất hiện, sắc bén trêи người lập tức biến mất, giống bánh gạo nếp dính lên người Lộ Lê.
Alfonso ngây thơ nhìn Soái Soái, đồng bọn nhỏ thật là lợi hại, biểu cảm thay đổi nhanh ghê.
“Còn con bé này,” Lộ Lê nhìn về phía Beryl ngã trêи mặt đất không dậy nổi, suy tư gì đó, “Hoàn cảnh khu C kém như vậy, bọn buôn người lui tới với tỉ lệ cao như vậy, một đứa bé gái mười tuổi, sao người nhà nó có thể yên tâm để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016650/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.