Lúc Lộ Lê nghe nói đến chuyện này, Tần Ca đã trở về, đang ở phòng khách ôm con y nâng lên cao.
Tuy đứa nhỏ cực lực biểu hiện bình tĩnh, nhưng đôi mắt sáng ngời vẫn để lộ hưng phấn của nó.
Lúc ăn cơm chiều Tần nguyên soái trở về, lần trước là cách đây nửa tháng, sau khi Lộ Lê và con y được Tần Vũ mang về, ông đều ở trang viên.
Bệnh tình của Tần phu nhân nghe nói đã có chuyển biến tốt đẹp, Tần nguyên soái sau khi rời khỏi quân bộ đều sẽ trực tiếp đến trang viên, ở trang viên ăn cơm cùng Tần phu nhân.
Lần này hiển nhiên là vì việc của Tần Ca mới trở về, sau khi ăn xong quả nhiên hỏi chuyện này.
“Việc linh tinh của bộ ngoại giao đặc biệt nhiều, con phải quản lí bộ tài chính đã đủ bận, mỗi ngày đều phải giao tiếp cùng những lão già muốn tới mượn tinh tệ, nào có nhàn rỗi đi quản những việc khác, lần này không có danh hiệu phó bộ trưởng bộ ngoại giao, về sau con sẽ thường xuyên về nhà ở, phụ thân hẳn nên vui mừng mới đúng.” Tần Ca giải thích như vậy.
“Thôi, ta mặc kệ con, tự con nắm chắc là đủ rồi.” Tần nguyên soái nghe vậy cũng không nói cái gì, con thứ hai từ trước đến nay có chừng mực, tâm tư của hắn cũng nhiều nhất, Tần gia cũng sẽ không làm sao chỉ vì Tần Ca mất đi vị trí phó bộ trưởng bộ ngoại giao.
Nếu nhị vương tử Bob biết suy nghĩ của Tần nguyên soái và Tần Ca, hơn phân nửa muốn hộc máu, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016614/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.