May mắn là, lúc Lộ Lê ôm hũ tro cốt đi vào Tần gia, trong nhà chỉ có Tần quản gia, nữ chủ nhân cũng không ở đó.
“Đại thiếu gia, đại thiếu phu nhân, hoan nghênh trở về.” Tần quản gia đứng ở cửa, cười tủm tỉm nhìn bọn họ đi tới.
“Tần quản gia, chúng tôi đã trở lại.” Lộ Lê rất thích Tần quản gia, gật gật đầu với ông.
“Trở về là tốt rồi, đại thiếu phu nhân chắc cũng mệt rồi, tôi đã dặn người chuẩn bị nước ấm cho cậu, tắm rửa xong thì có thể xuống dưới ăn.” Tần quản gia nói xong ánh mắt dừng ở hũ tro cốt trong ngực y, biểu tình không đổi.
Lộ Lê chú ý tới tầm mắt ông, biết giấu diếm không được, “Đây là tro cốt của cha tôi, lần này đến Liên Bang là muốn mang ông ấy về, tôi có thể tạm thời đặt ở Tần gia không?”
Nói chuyện rất cẩn thận, tuy Tần Vũ nói không cần lo lắng, nhưng y vẫn có chút sầu lo.
Tần Vũ không vui nhăn mi.
Tần quản gia cảm giác được cảm xúc của hắn, tươi cười không đổi, “Đương nhiên là có thể, người thân của đại thiếu phu nhân chính là thân thích của Tần gia, không có gì không thể.”
“Cảm ơn Tần quản gia.”
Sau khi hai người lên lầu, Lộ Lê do dự không biết nên đặt hũ tro cốt ở nơi nào, đặt trong phòng y cùng Tần Vũ mà nói, tên cầm thú của Tần gia kia có khả năng sẽ làm y, cảm thấy làm trò trước mặt cha không tốt lắm, cuối cùng quyết định đặt ở thư phòng, dù sao thư phòng của Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016565/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.