“Phụ thân, tuy cấp trêи bảo con về nhà nghỉ ngơi mấy ngày, nhưng con cảm giác cấp trêи sẽ không để con phục chức, làm sao bây giờ?” Lộ Quang Minh có chút hoang mang lo sợ.
Tuy hắn ở quân bộ chức vị có hơi thấp, quân hàm cũng không đủ cao, nhưng lại là công việc béo bở mọi người đều muốn, trước mắt bỏ đi như vậy, nếu không tìm người khơi thông, về sau cũng đừng nghĩ tiến vào quân bộ làm việc nữa.
Lộ Hướng Viễn bảo hắn đừng có gấp, biện pháp rồi sẽ có, còn nói cấp trêи hắn có khả năng thật sự chỉ bảo hắn nghỉ ngơi mấy ngày.
“Sao có thể chỉ bảo con nghỉ ngơi mấy ngày.” Lộ Quang Minh đôi mắt đỏ bừng, ngay lúc đó ngữ khí của cấp trêи, tuyệt đối không thể đơn giản như vậy.
Quách Liên Trân vừa nghe nóng nảy, “Hướng Viễn, ông mau nghĩ biện pháp đi, nếu Quang Minh thật bị quân bộ khai trừ rồi, về sau làm thế nào.”
“Tôi có thể có biện pháp gì!” Lộ Hướng Viễn cũng không muốn, nhưng lão ta rốt cuộc chỉ là người thường.
“Phụ thân, hiện tại chỉ có một biện pháp, đó chính là đi cầu Lộ Lê, nam nhân hắn là thượng tướng Vinh Diệu đế quốc, chỉ cần hắn nói một câu, con không những có thể khôi phục chức vụ ban đầu, chức vị nói không chừng còn có thể tiến thêm một bước.” Nếu có thể, Lộ Quang Minh cũng không muốn cầu Lộ Lê, nhưng hiện tại không có biện pháp.
Lộ Hướng Viễn do dự một chút, “Thật ra ta nghĩ đến rồi, nhưng hắn ngay cả bà nội cùng mẫu thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016559/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.