Lộ Lê đang ở thư phòng xem tư liệu, đột nhiên nghe thấy tiếng đập cửa dồn dập, có vẻ rất gấp, liền cho vào.
“Không tốt rồi, phu nhân, thượng tướng đã trở lại.” Nhạc Hiểu vọt vào, lồng ngực bởi vì thở dốc mà kịch liệt phập phồng.
“Trở về thì trở về, chuyện bé xé ra to làm gì?” Lộ Lê không để bụng.
“Nhưng sắc mặt thượng tướng thật khó coi, rất khủng bố, lần đầu tiên tôi thấy thượng tướng đáng sợ như vậy.” Đang nói, Nhạc Hiểu đột nhiên biến sắc, lại chạy đi, nhưng lại lập tức chạy về, “Không tốt, thượng tướng lên lầu, hình như là đi về phía này.”
Lộ Lê ‘hả’ một tiếng, còn chưa kịp nói gì, Nhạc Hiểu bỗng nhiên chạy đi, nháy mắt trốn không thấy bóng dáng, thay thế là Tần Vũ xuất hiện ở cửa.
Thân hình cao lớn uy mãnh tạo ra cảm giác áp bách, làm thư phòng trở nên bức bối, bầu không khí tràn ngập áp lực. Tần Vũ vẻ mặt âm u, toàn thân tản ra hơi thở lạnh lẽo, làm cặp mắt phiếm tơ máu càng khát máu tàn nhẫn.
“Anh, anh làm sao vậy?” Mới tám, chín tiếng không gặp, Tần Vũ đột nhiên từ thượng tướng máu lạnh biến thành ác ma đòi mạng, rõ ràng là bị kϊƈɦ thích.
“Sầm” một tiếng, cửa thư phòng bị đóng lại, ngay lập tức có cơn kình phong đánh úp lại, như lưỡi dao sắc bén, sượt qua mặt Lộ Lê có chút đau. Tầm mắt y tối sầm, lại mở mắt thì thấy Tần Vũ chỉ cách y trong gang tấc, khóe miệng cong tàn nhẫn.
Không đợi y hoàn hồn, áo đột nhiên bị bắt lấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016527/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.