Lộ Lê đỡ cái eo già hơi lên men xuống lầu, tên cầm thú Tần Vũ đã đến quân đoàn, Nhạc Hiểu nghênh diện đi tới, ánh mắt ái muội ở trêи người y dạo một vòng.
“Phu nhân thật hạnh phúc nha, mỗi đêm đều có thượng tướng yêu thương, người cô đơn thật đáng thương, còn bị người khoe ân ái trước mặt.” Nhạc Hiểu lộ ra vẻ mặt vạn phần cảm khái.
“… Biến.” Lộ Lê hoàn toàn không muốn nói gì với cậu ta.
“Phu nhân đừng tức giận, tôi nói giỡn thôi.” Nhạc Hiểu cười hì hì nói, càng ở với cậu ta lâu thì tính cách càng bại lộ rõ.
Lộ Lê cảm thấy nhất định là mình ngày thường quá nhân từ,
chờ y khỏe lên, nhất định sẽ lấy lại phong độ.
Nhạc Hiểu thấy y muốn làm lơ, càng quấn lấy y nói chuyện, cậu ta còn có tin tốt muốn chia sẻ với phu nhân, không nói thì cậu ta sẽ cảm thấy ngứa miệng.
Lộ Lê đi tới bàn ăn, ánh mắt quét qua đồ ăn trêи bàn một vòng, phát hiện bữa sáng nay không có chút dầu chiên, tâm tình tức khắc tốt lên rất nhiều, y không thích đồ ăn dầu mỡ.
Nhạc Hiểu ngồi đối diện, chú ý tới ánh mắt y, “Thượng tướng dặn dò đầu bếp làm vậy, nói không làm đồ nhiều dầu chiên.”
Lộ Lê hơi khựng lại, đừng tưởng lấy lòng y thì y sẽ tha thứ tối hôm qua quá phận, nhưng khóe miệng lại cong lên.
Tần Vũ đương nhiên không phải vì mong y tha thứ, hắn căn bản không cảm thấy mình làm vậy có gì sai, họ là vợ chồng, làʍ ȶìиɦ vốn dĩ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016507/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.