“Người vốn nên ở quân khu vài ngày nữa đột nhiên xuất hiện ở nhà, là ai cũng cảm thấy bất ngờ.” Tần nguyên soái đã là lão già thành tinh, không dễ mắc mưu, Tần Vũ muốn nhìn ra khác thường trêи mặt ông cũng không dễ dàng.
Tần Vũ không hỏi tiếp, nội tâm Tần nguyên soái nhẹ nhõm thở một hơi, lại không biết mình thở phào quá sớm.
Người hầu bưng bữa sáng lên, cháo là chính, tuy không phải món quý lạ gì nhưng hương vị không tồi, nghe nói vị đầu bếp này được mời tới với số tiền lớn, đối phương có giấy chứng nhận đầu bếp đỉnh cấp, đầu bếp có giấy chứng nhận này toàn bộ R tinh hệ không vượt qua một trăm người, cực kỳ đoạt tay.
Lộ Lê múc cho Tần Vũ cùng Tần nguyên soái mỗi người một chén cháo nấm, hương nấm thơm tỏa ra, nước miếng tự động phân bố khắp miệng.
Lộ Lê không thuộc chủ nghĩa không thịt không vui, không phải y không thích ăn thịt, mà bởi đường tiêu hóa của y hơi yếu, cho nên một ngày ba bữa đều ăn thức ăn chay, nấm là một trong những thứ y thích.
Tần Vũ hiển nhiên cũng biết nên gắp cho y rất nhiều.
“Người hầu đổi từ khi nào?”
Tần nguyên soái đang ăn cháo, tiếng con trai đột nhiên vang lên bên tai, động tác chỉ dừng một giây rồi lại khôi phục như chưa từng xảy ra, “Không đổi, mẫu thân con cảm thấy bọn họ ngày thường có chút vất vả nên cho bọn họ nghỉ hai ngày, mai mới về.”
Lộ Lê nhìn ông một cái, ngày hôm qua y nghe thấy Tần nguyên soái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-phu-nhan-khong-co-ho-khau-trong-vu-tru/4016464/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.