“Ba à, con nghĩ ba có thể thu hồi mệnh lệnh về việc bảo vệ con với thượng tướng. Tránh bị nói lạm quyền.”
Mộng Dao thẳng thừng đề nghị, muốn mau chóng cách xa Hạo Hiên để tim mình có thể bình tĩnh trở lại.
“Sao thế? Cậu ta bảo vệ con không chu đáo à?”
Ông Ngô đặt lại vấn đề cho cô.
“Không phải…”
Mộng Dao thở dài, ở bên Hạo Hiên đem đến cho cô cảm giác rất an toàn. Anh luôn lo cho cô trước cả khi cô kịp nhận ra bản thân quên mất thân thể này yếu ớt đến mức nào. Anh thật sự làm tròn trách nhiệm, nhưng nếu càng để lâu, cô sợ cả hai chỉ càng đè nén cảm xúc.
“Thế vấn đề là gì?”
“Tụi con…” Cô nói không ra.
“Có phải là vì phi vụ A Mã không?” Ông Ngô lên tiếng trước.
“Ba biết về nó sao?” Cô bất ngờ, sau đó đi ra khỏi lớp, tìm một chỗ vắng vẻ mà nói chuyện.
“Con nghĩ ba là đại tướng mà không nắm được gì à? Con xem thường ba con quá rồi đấy.” Ông Ngô hừ lạnh một tiếng.
“Con không có ý đó…” Cô nũng nịu.
Bên kia, ông Ngô khẽ thở dài khiến lòng của Mộng Dao cũng trĩu nặng.
“Ba đã nghe Hạo Hiên kể lại toàn bộ rồi. A Mã có thể tẩu thoát khỏi tầm nhìn của con nên con không cần phải tự trách.”
Cô bần thần: “Anh ấy nói với ba là A Mã chạy trốn trước mắt con sao?..”
Nghe ba Ngô đáp nhẹ, trái tim cô chợt hẫng một nhịp.
“Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-gau-mot-long-si-me-co-vo-tho-nho/3485230/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.