Hạo Hiên nhíu mày, hai cánh tay trầy xước bảo vệ người con gái mình thương trong lòng. Đến khi cả hai chạm đất, anh mới dần lấy lại được bình tĩnh, liền xem xét tình hình của Mộng Dao.
Mộng Dao toàn thân được chở che nên không có hề hấn gì, tuy nhiên gương mặt cô đã trắng bệch. Tác động quá lớn kèm theo sự bất ngờ hoảng sợ khiến tim cô nhói lên từng cơn. Có lẽ đây là lần đầu tiên cô trải qua mức độ nghiêm trọng đến như thế, những lần trước cơ hồ đã quá nhẹ nhàng.
Nữ phụ có phải cũng vì thế mà mới xem thường mọi thứ, quyết định sống một cuộc đời điên loạn hay không?
“Mộng Dao, em có mang theo thuốc không?”
“Trong… Trong túi…”
Hạo Hiên không dám ôm chặt Mộng Dao, muốn cô có dưỡng khí để hít thở. Bàn tay không ngừng lục lọi quanh túi cô, may mắn đã tìm ra được lọ thuốc.
“Thuốc đây, em mau uống đi.”
Có điều Mộng Dao đã đau đến mức mơ hồ, hiện tại trong đầu cô chỉ đang cố xoa dịu trái tim mình, nào còn sức nuốt viên thuốc xuống chứ.
Hạo Hiên gấp đến mức phát bực, chợt nhớ ra bên hông trước khi đi có đem theo chai nước thủ sẵn nên liền lập tức lấy ra. Nước vẫn còn khá ít, không chắc sẽ giúp được cô. Anh hiện tại đang cố nuốt xuống lời chửi thề, không dám nghĩ nhiều mà lập tức ngửa cổ hút cạn nước trong chai, sau đó cạy miệng cô, tay đút viên thuốc vào trong còn môi lập tức áp tới truyền dịch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-gau-mot-long-si-me-co-vo-tho-nho/3485221/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.