Dạo này Lục Đông Anh để ý thấy tâm trạng Tiểu Hiên rất vui, không quấn lấy cô như khi trước nữa. Không những thế cậu bé lại rất hay thủ thỉ to nhỏ với Tôn Vĩnh Thành, mặc dù vốn dĩ lúc trước cả hai đều ở trạng thái đối đầu gay gắt...
Nhiều lúc họ nhìn thấy cô xuất hiện đều dừng lại câu chuyện, hỏi đến thì lại bảo chuyện của đàn ông, cô là phụ nữ thì làm sao mà hiểu được. Không biết có phải do mang thai nên nhạy cảm hay thật sự là họ có chuyện muốn giấu cô...
Lục Đông Anh ngồi ở trên giường suy nghĩ, phía dưới là Tôn Vĩnh Thành đang bóp chân cho cô, dù sao mang thai thì cơ thể hay bị đau nhức là chuyện rất bình thường. Cô cứ thế nhìn chằm chằm vào hắn, nhịn không được liền lên tiếng trước...
"Anh và Tiểu Hiên có chuyện gì không muốn nói cho em biết à?"
"Không, làm gì có chuyện đó!"
Tôn Vĩnh Thành không chút do dự liền trả lời ngay lập tức, nhưng hắn nhìn về phía vợ mình liền thấy cô bày ra biểu cảm không vui, dường như sắp cáu gắt lên...
"Thôi được rồi, Tiểu Hiên nói thằng bé đang thích một bạn nữ cùng lớp, hỏi anh lúc trước tán tỉnh em thế nào, hướng dẫn nó để tán được cô bạn xinh đẹp đó...!"
Lục Đông Anh bất chợt mỉm cười, cô liếc nhìn Tôn Vĩnh Thành liền lên tiếng trả lời...
"Vậy anh có kể thời gian anh lặn lội khắp nơi tìm biết bao nhiêu thứ quý giá cho em không, hay những lúc anh hứa hẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-dai-nhan-doc-sung-vo-yeu/2524828/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.