Trong phòng luyện tập thể lực "đặc biệt", tiếng gào hét xen lẫn tiếng vật bị rơi không ngừng vang lên, nghe quỷ dị đến mức tâm người không nén được run rẩy.
_"Thượng tướng, anh đừng có nhắm ngay mặt tui mà đánh được không hả? Tui đây còn phải dựa vào khuôn mặt anh tuấn tiêu soái vạn người mê vạn nhân đổ này mà kiếm vợ đó!" - Ngũ Kỳ xoa khuôn mặt sưng vù đầy vết bầm xanh tím cực kì khó nhìn của mình, lên án.
Sở Mặc không biểu tình nhìn thanh niên đang nhe răng trợn mắt trước mặt, ánh mắt lơ đãng đảo qua, rồi lại dời đi, không thèm nhìn, khó che dấu tia xem thường trong mắt.
Nam nhân đứng kế bên, khuôn mặt góc cạnh có vết sẹo dài gần mắt đầy tục tằng, thô bạo lau mồ hôi trên trán, nhếch miệng cười khinh bỉ:
_"Uy, tiểu công tử như mày bị đánh có chút liền kêu la như ai hiếp vậy. Chịu không nổi thì cút đi, ông đây đến là để luyện tập với lão đại, chứ không phải nghe mày kêu rên."
_"Mẹ nó, lão Nhất, ông muốn liều mạng với mày." - Ngũ Kỳ trợn to mắt, một bộ dáng muốn nhào vào sống chết với Nhất Hàn.
Tam Thanh, Tứ Phong hai mặt nhìn nhau, âm thầm nở nụ cười, len lén đứng qua một bên xem trò vui, còn không ngừng châm dầu vào lửa:
_"Nhào đến, nhào đến nha. Lão Nhất, phải dạy cho tên công tử bột đó một bài học, ông không được quên là ai đã cướp bồ của ông đấy."
_"Lão Ngũ, không được để thua. Đúng, nhắm mặt của lão Nhất mà đánh giống như lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-chi-dau-chua-truong-thanh/1375773/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.