*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
<Ảnh không liên quan đến chương truyện:v >
Trong căn phòng bày trí đơn giản, từng tia nắng tinh nghịch len lỏi qua tấm màng che cửa sổ, tỏa bừng ánh sáng đầy sức sống cho phòng. Tia nắng dường như có linh tính, không ngừng đùa vui quanh phòng, lại "nhảy" đến giường nhỏ gần đó, trêu ghẹo người đang ngủ. Bé con cảm nhận được sự phiền toái, cựa mình không muốn tỉnh. Tia nắng thấy người không để ý đến mình liền nổi giận, ánh sáng trong phòng càng chói hơn.
_"Ưm..."
Thấp giọng than khẽ một tiếng, bé con trên giường nhíu nhíu đôi mày nhỏ bày tỏ sự bất mãn, từ từ mở mắt. Bé con vẫn còn chưa tỉnh ngủ hẳn, đôi mắt to tròn phủ đầy hơi nước mơ mơ màng màng nhìn trần nhà. Tia nắng thấy người đã tỉnh liền thu lại một phần ánh sáng của mình, như có như không nũng nịu hôn lấy gò má bé.
_"Trời sáng rồi sao?"- Lầm bầm vài tiếng, Diệp Du lười biếng lếch thân mình vào nhà tắm.
Sau khi làm vệ sinh xong, Diệp Du chuẩn bị sách vở, bước xuống nhà dưới, liền thấy cha mẹ đã ngồi sẵn hết ở phòng ăn chờ cậu. Diệp Du thoáng sững người trong giây lát, sau liền ngoan ngoãn thưa:
_"Cha, mẹ. Hai người sáng an."
Doãn Vân nghe giọng nói trong trẻo non nớt của con trai, nhìn bé cười dịu dàng:
_"Bông cải trắng của mẹ, dậy rồi sao?"
_"Ưm, con mới không phải là bông cải trắng." - Diệp Du bĩu môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tuong-chi-dau-chua-truong-thanh/1375760/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.