Từ bên ngoài đến khu Bảo An không xa lắm, Lục Thiếu Hoa và Ông Văn Đức đang tán gẫu với nhau trên xe, trong nháy mắt đã đến nơi rồi, xe đỗ lại cách Căn cứ không xa lắm, Ông Văn Đức xuống xe, Lục Thiếu Hoa vẫn ngồi trên xe đi tiếp, đi thẳng đến phía cổng lớn của Căn cứ.
Xe đi thẳng vào phía bên trong Căn cứ, đợi xe dừng lại hẳn, Lục Thiếu Hoa mới bước xuống, bước vào tòa nhà, đi thang máy lên thẳng phòng làm việc của Chử Lỗi.
- Đến rồi à
Chử Lỗi cười hỏi Lục Thiếu Hoa.
- Ừ
Lục Thiếu Hoa gật đầu, sau đó tìm chỗ ngồi xuống, nhìn Chử Lỗi, thấy mắt anh ta hơi đỏ, liền hỏi:
- Đêm qua chắc anh ngủ muộn hả?
Không thể phủ nhận, quả thực hôm qua Chử Lỗi ngủ rất muộn, nhưng anh ta cũng quen rồi, khoát tay lại nói:
- Không sao
- Sức khỏe chính là thứ quý giá nhất.
Lục Thiếu Hoa nói một câu đầy ẩn ý, hắn biết Chử Lỗi hiểu, nên cũng không nói nhiều đến chuyện đó nữa, nói:
- Qua bên đó xem một chút đi.
Không cần Lục Thếu Hoa nói rõ, Chử Lỗi cũng biết là hắn muốn nói tới cái gì, “bên đó” chính là khu vực sản xuất máy tính, liền đứng dậy, đi theo sau Lục Thiếu Hoa xuống lầu.
Diện tích của Căn cứ rất rộng, phân chia rõ ràng, mỗi loại sản phẩm ở một khu riêng, phía trước là khu chung cư, sau đó mới là nơi sản xuất xe ô tô, nơi sản xuất xe ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-truong-dai-chien/2218410/quyen-4-chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.