Sớm muộn Nghiêm Giác Siêu cũng sẽ biết cô không phải Là Vivian thế nhưng mặc nhiên cô không quan tâm đến, chỉ cần đạt được mục đích, hôm nay cô đối phó được với ông ta không tin ngày mai lại không thể.
Đặt Tư Mạn lên đùi, đan lọn tóc mềm mại của cô vào tay, Nghiêm Trạch đợi cô ăn xong bánh ngọt trầm trầm hỏi:
“Tại sao không muốn anh thấy?”
Từ trước đến nay, phàm là khi cô giở trò đều không bao giờ để hắn nhìn thấy, luôn cố ý tránh hắn đi.
“Vì em muốn trong mắt anh em lúc nào cũng tốt. Trong mắt người khác em có thể xấu xa, có thể gạt tiền lừa bạc nhưng em không thể làm điều đó trước mặt anh. Có thể là vì em không đủ khả năng lừa được anh, cũng có thể vì....” Nói đến đây cô bỗng dưng ngập ngừng.
Mày Nghiêm Trạch hơi nhíu, đang nói nửa chừng sao lại không nói nữa?
Tư Mạn mỉm cười, nụ cười sáng ngời như mặt trời chu môi đặt lên môi hắn một nụ hôn chuồn chuồn đạp nước, hai má ửng hồng nói to:
“Vì em yêu anh.”
Ba chữ này phát ra từ miệng Tư Mạn đi đến đối tượng nghe là Nghiêm Trạch hệt như một gậy của chúa trời giáng xuống trần thế làm sáng bừng cả một vùng trời. Trong mắt Nghiêm Trạch tràn ngập tinh quang hệt như sao sáng giữa đêm, khóe môi chầm chậm cong lên một nụ cười, bàn tay siết chặt lấy cô vào trong lòng nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn. Mọi cảm xúc trong cơ thể dâng trào lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tinh-chay-di-cho-thoat/2749416/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.