Hắc Miêu lật đật lấy một vài dụng cụ nhỏ gọn được nhét trong áo ra, chưa kiểm tra ngay mà hạ giọng:
“Chủ thượng bình tĩnh, ngài nhìn như vậy thuộc hạ không khám được.”
Bị ánh mắt long sòng sọc của Nghiêm Trạch dọa, tay Hắc Miêu cũng thoáng run, nghe câu nói của Hắc Miêu, Nghiêm Trạch mới buông mắt hạ hỏa.
Hắc Miêu kiểm tra sơ bộ một chút, ánh mắt liếc qua từng khác biệt trên gương mặt xanh xao của cô, càng xem xét càng thấy có vấn đề. Xác nhận biểu hiện bất thường của Hắc Miêu, giọng Nghiêm Trạch có vẻ bình tĩnh nhưng lại không che dấu sốt ruột:
“Mau nói. Có vấn đề gì?”
Hắc Miêu cắn cắn môi, không sơ hở ra một chút biểu hiện nào chỉ thở phào nói: “Cô ấy không bị thương, chỉ bị suy nhược cơ thể, thiếu dinh dưỡng nên bị hạ đường huyết.”
Hắc Miêu băn khoăn một hồi mới lấy từ trong túi một chai nước nhỏ màu vàng đưa cho Nghiêm Trạch: “Thuốc này có thể tạm thời thay thế dinh dưỡng, dùng khi cơ thể suy nhược, vốn dĩ là để dùng cho ngài, nhưng mà bây giờ cứu người quan trọng, thuộc hạ lại không biết cho cô ấy uống như thế nào....”
Hắc Miêu chưa nói xong, nguyên cả lọ thuốc trôi vào miệng Nghiêm Trạch, hắn nhanh chóng áp lên môi cô, ép buộc cô mở miệng, đưa thứ thuốc khó nuốt vào miệng cô khống chế nuốt xuống. Đợi cô nuốt xuống hết còn vấn vương ngậm chặt môi cô như muốn trừng phạt.
Hắc Miêu đỏ mặt ngại ngùng quay đi, tuy rằng đã phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tinh-chay-di-cho-thoat/2749380/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.