Hắc Miêu ngồi bên cạnh ghế lái, nhìn qua gương chiếu hậu, chỉ thấy Nghiêm Trạch lạnh lùng ngắt điện thoại, thấp thoáng sát khí bốc lên, cảm giác kẻ đầu dây sắp sửa chết không kịp ngáp, hắn không khỏi thấy quan ngại sâu sắc.
“Chủ thượng, Hắc Báo vừa điện báo về, phía mỏ đã ổn định. Chuyến mật thám hôm nay cũng thu hoạch được không ít thông tin. Nay vẫn còn sớm, chi bằng ngài đi đâu giải trí một chút.” Hắc Miêu trao đổi thông tin, lại ý tứ mở lời mời Nghiêm Trạch dạo mát, tuy rằng biết mấy chuyện giải trí chưa từng nằm trong từ điển sống của Nghiêm Trạch, nhưng chí ít Hắc Miêu cũng không quá ác cảm với Tư Mạn nữa, tìm cách cho cô giữ lại mạng sống.
“Về!” Nghiêm Trạch không chút suy nghĩ, đáp ngay một câu. Hắn ngồi trong bóng tối bốn bề cửa kính đều tối om càng khiến cho hắn có dáng vẻ đáng sợ. Tài xế nghe giọng của hắn có chút giật mình, suýt chút nữa mất tay lái mà va phải xe trước. Hoảng hồn nhìn qua Hắc Miêu, đã thấy mặt Hắc Miêu vàng như nghệ.
Bối Tư Mạn, cô dám động thổ trên đầu thái tuế, không ai cứu nổi cô rồi.
Hắc Miêu cùng tài xế cả kinh ngồi im, không dám thở mạnh, đã lâu rồi không nhìn thấy Nghiêm Trạch bị ai làm cho như thế này. Ước lượng không được thời gian sống xót của cô gái kia.
Chiếc xe chở Nghiêm Trạch lượn qua vài khúc cua rồi rẽ vào tòa thành uy nghi với cánh cổng cao vút. Hai hàng cảnh vệ gác cổng nghiêm chỉnh cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tinh-chay-di-cho-thoat/2749339/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.