“Khụ khụ...Chủ...chủ thượng.”
Tư Mạn là khán giả thứ hai nhìn thấy tuyệt tác này, đương nhiên cũng sốc không kém. Chỉ tiếc là vẻ mặt kia chỉ tồn tại chưa được mười giây đã lập tức biến mất không dấu vết. Tựa hồ vừa rồi chỉ là hai người họ hoa mắt.
“Chủ thượng, lão gia đang chờ phòng bên.” Hắc Miêu liếc mắt sang cánh cửa lúc nãy Nghiêm Trạch đi vào, ái ngại nói.
Là bọn họ ở phòng bên bàn chuyện, chỉ vì nghe thấy tiếng la của Tư Mạn mà vị nào đó vứt ghế bỏ đi, báo hại chủ nhân Nghiêm gia đen mặt ngồi bên kia, không cần nhìn cũng biết. Sắc mặt Nghiêm Giác Siêu lúc này chắc chắn rất khó coi.
“Nằm yên.”
Nghiêm Trạch lạnh lùng buông một câu, tính toán bước đi thì Hắc Miêu lại mở miệng nhắc nhở:
“Bối tiểu thư đã tỉnh, thuộc hạ sẽ cho người đưa cô ấy trở về phòng.”
“Để yên đó.” Nghiêm Trạch không quay đầu, vẫn điềm nhiên như không đáp.
“Nhưng mà đây là căn cứ bí mật, cô ấy vẫn chưa qua ngạch trung thành....”
Nói đến đây, Tư Mạn lập tức hiểu ra ý nghĩa trong màn đối thoại này. Cô lần nữa đưa mắt quan sát căn phòng như nhà xác này, lần cuối khẳng định đây chính là đại bản doanh của Nghiêm gia, cũng chính là phòng ngủ của Nghiêm Trạch, căn cứ bí mật cất dấu mọi bí mật của giới hắc bang. Phòng bên cạnh chắc chắn là phòng họp của Nghiêm gia.
Cũng có thể hiểu đơn giản, nơi này căn bản không thể để một con muỗi xâm phạm tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tinh-chay-di-cho-thoat/2749314/chuong-38-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.