Hai ngày sau, chuyện mua ruộng đất cuối cũng xử lí xong, khế đất nằm ở trong tay tảng đá trong lòng Hạ Tri Hà cũng biến mất.
Chờ đến khi khai xuân, đem năm mẫu ruộng này cho thuê thì gia đình họ sẽ sẽ có lương thực để ăn.
Một mẫu ruộng tốt nhất một năm có thể thu được 300 cân hạt kê, mỗi mẫu ruộng thuê thu được 120 cân hạt kê, năm mẫu sẽ có 600 cân.
Thuế ruộng hiện giờ là mười lăm thuế một, trừ bỏ thuế ruộng ra còn thừa 560 cân cũng đủ nuôi cho một nhà ba người.
Hạ Tri Hà tính tính trong lòng vui mừng như nở hoa, vừa có phòng ở vừa có ruộng, như vậy mới đúng là nhà.
Hơn nữa bà vẫn còn nhớ chuyện chọn rể cho Ngọc Tú, hiện giờ nhà bọn họ có ruộng và kha khá của cải cho nên bà có tư cách đê chọn cho Ngọc Tú một chàng rể tốt.
Lý Đại Trụ vui như bay lên trời, nhà ông mấy thế hệ trước đều là thợ mộc ở tranh uống nước cơm, nghèo còn hơn mấy người nông dân bình thường kia.
Đến cái tuổi này của ông mà có nhà ngói, có vài mẫu ruộng, có thể nói là quang tông diệu tổ*, thay đổi cuộc đời.
Mà ông cũng nhớ, những thứ ở hiện tại đều là công lao của nương tử, không có bà thì ông đã không có được như bây bây giờ.
[* quang tông diệu tổ: làm rạng rỡ tổ tiên]
Chuyện mua ruộng đất nhà Lý Đại Trụ không có giấu giếm cho nên những người trong trong thôn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tieu-qua-phu/3723370/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.