Sầm Dũ thấy mũi tên bay ra ngoài, liền biết ngay có chuyện, lại thấy Cấm Quân rút đao ra, tình thế cấp bách rốt cuộc cũng nôn ra máu. Hắn chật vật che miệng, nói: “Kẻ nào động thủ!”
Khi hắn đến đã dặn La Mục, nghiêm lệnh tạp binh không đươc động thủ. Một tiễn này bay ra ngoài, cho dù Diêu Ôn Ngọc không chết, Khuých Đô cũng không thể giữ được nữa!
Đạm Đài Hổ xách đao bước nhanh đến, nhằm vào phía trước, quát lớn: “Nói không giữ lời, đi xuống thành đàm phán con mẹ ngươi!”
Trong mưa đội hình Cấm Quân ngay ngắn chạy nhanh đến, nước bùn trên mặt đất bắn bung tóe, bọn họ cùng nhau rút đao ra, khi xoay người chém đứt đầu kẻ dẫn đầu tạp binh. Chớp mắt cảnh tàn sát bao phủ con mưa, cái bàn trên đài cao “loảng xoảng đương” đổ trên mặt đất, bọn học sinh đỡ Sầm Dũ dậy trong lúc hoảng sợ mà lui về phía sau.
“Dừng tay….”Sầm Dũ vẫn ôm ảo tưởng, khi chùi máu gấp giọng nói: “Phủ quân nghe ta nói một lời!”
Cấm Quân đã xông qua tuyến giới, không ai còn nghe Sầm Dũ nói chuyện, hắn dầm mưa, quan bào dĩnh trên người, nén chịu mưa tuyết táp vào mặt, cuối cùng cũng thất thanh nghẹn ngào, hướng về phía Khuých Đô nói: “Ta hổ hẹn với sự phó thác của Hoàng thượng!”
Chuông đồng của Khuých Đô vang lên, Lý Kiếm Đình biết đó không phải tiếng sống. Cô đỡ cây cột, chậm rãi đi vào trong mưa, hoa điền trên trán ngấm nước liền tan. Cô thấy Tiết Tu Trác dưới bậc thềm, giống như vừa mới nhận ra hắn.
“Ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-tuu/803167/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.