Tháng mười Trà châu mưa liên miên, lúc buông rèm ngồi, có thể nghe tiếng mưa ngoài cửa sổ táp vào khóm chuối. La Mục không mặc quan phục, mà mặc đạo bào ngồi bên dưới. Ông nhìn quanh, thấy bên trong lầu trà người đã chật ních, khách đến từ năm sông bốn biển, chân giẫm giày xỏ, người mặc áo tơi nhiều không đếm xuể.
Qua trưa, hương cạnh cửa sổ đã đốt hết. La Mục nghe tiếng động, đứng dậy ngó ra ngoài cửa. Chỉ thấy chiếc ô giấy dầu khẽ động, bên dưới hiện ra vạt áo dài (*) màu xanh thẫm. Tay áo uốn quanh đầu gối, bên trong ấy có con mèo đang nằm, xương cổ tay thanh tú lộ ra làm nổi bật lên năm ngón tay thon dài mạnh mẽ.
Diêu Ôn Ngọc cúi mình trên xe lăn, nói thành khẩn: “Chư vị tiền bối chờ lâu rồi.”
Bánh xe nhẹ nghiến qua sàn gỗ, Kiều Thiên Nhai đẩy Diêu Ôn Ngọc vào trong. Tiếng bàn tán xì xào ngay tức thì rộ lên trong quán trà, ai ban nãy chưa cởi nón đều nhất loạt cởi xuống, vô số ánh mắt chú mục vào Diêu Ôn Ngọc.
Diêu Ôn Ngọc dừng lại trước ô cửa sổ tròn.
“Hôm nay chúng ta tụ hội ở đây, tất cả là vì đến dự lời mời thanh đàm của tiểu hữu Nguyên Trác.” Mai lão ở Cầm châu dập tẩu thuốc, nhìn Diêu Ôn Ngọc, “Một năm không gặp, phong thái của tiểu hữu đã vượt xa lúc trước rồi.”
Trà nước đã đâu vào đấy, hương lại đốt thêm.
Cái gọi là thanh đàm, chính là đàm đạo. Chủ khách ngồi đối diện nhau, tuyệt đối không đề cập đến quan trường việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-tuu/803073/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.