Thế tử phi Ly Bắc Lục Diệc Chi và Tiêu Kí Minh là thanh mai trúc mã, sau khi kết hôn tình cảm ân ái, rất có hiền danh tại cảnh nội Ly Bắc. Khi Ly Bắc vương phi bệnh qua đời, Tiêu Trì Dã ngơ ngác không biết một thứ gì, thường bảo trưởng tẩu như người mẹ, đối với Tiêu Trì Dã mà nói Lục Diệc Chi đúng là như thế. Nàng không chỉ là muội muội Lục Quảng Bạch, còn là bạn tốt của Thích Trúc Âm.
Xe ngựa dừng ngoài thành Tì Châu, hai bên đường lớn đều là thiết kỵ Ly Bắc tuỳ tùng. Lục Diệc Chi ngồi ở trong đó, nghe thấy tiếng bước chân ngoài mành, có người nào đó gọi “Đồng tri”.
Đồng tri.
Lục Diệc Chi nhẹ nhàng khép đôi bàn tay, mừng rỡ nghĩ.
Chính là y rồi!
Chu Quế đứng ở ngoài xe ngựa, hành lễ từ phía xa, nói: “Bái kiến thế tử phi, thế tử phi đi đường vất vả rồi, kính mời mau chóng vào thành.”
Lục Diệc Chi chưa từng gặp Chu Quế, dĩ nhiên cũng chưa từng nghe qua giọng của Chu Quế. Nàng vừa mới nghe người ta gọi Đồng tri, liền tưởng Chu Quế là Thẩm Trạch Xuyên. Xe ngựa chạy nhanh tới cửa thành, trong lúc bánh xe quay vòng, nàng lặng lẽ vén một góc mành cửa, nhìn thấy bóng lưng của Chu Quế.
Chu Quế đang đứng quay lưng lại, Lục Diệc Chi không nhìn thấy chính diện, nghĩ thầm Thẩm Trạch Xuyên này với người mà Tiêu Trì Dã miêu tả trong thư không giống nhau lắm nhỉ. Nàng lặng yên không tiếng động thả mành xuống, sau chốc lát lại vén lên, nhìn thêm một lần nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-tuu/803045/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.