Kỷ Cương lập tức đứng dậy, nói: “Nói bậy!”
Lịch Hùng tuy đã bị Kỷ Cương đánh lui nhưng chẳng sợ Kỷ Cương, hắn nói như chặt đinh chém sắt: “Ta không có nói quàng, ta đã thấy hắn rồi, tại Cách Đạt Lặc có chân dung của hắn. Trước đây đại ca ở nơi đó, ta nhớ chắc chắn luôn!”
Trong lòng Phí Thịnh biết không ổn, hắn tự hiểu mình vẫn chưa trở thành tâm phúc của Thẩm Trạch Xuyên, có một số việc không phải chuyện hắn có thể ngồi ở chỗ này nghe được, cho nên lập tức đứng dậy nói: “Ta thấy hắn cũng ăn không ít rồi, chủ tử, ta đi bảo nhà bếp không cần mang thịt lên nữa.”
Phí Thịnh lui ra, Thẩm Trạch Xuyên liền mời Kỷ Cương ngồi trước, nói với Lịch Hùng: “Ngươi nhìn cho kỹ, khẳng định là chân dung của ta sao?”
Hai ngón tay Lịch Hùng siết khăn lau miệng, lại quan sát Thẩm Trạch Xuyên chốc lát, hắn do dự nói: “Có chút giống… lại có chút không giống…”
Tâm trạng Thẩm Trạch Xuyên khẽ động, y gẩy gẩy cái muôi trong bát canh nguội, rũ mắt nói: “Chắc chân dung ngươi từng thấy là một nữ nhân.”
Lịch Hùng bỗng nhiên tỉnh ngộ, nói: “Đúng rồi, đó là nữ nhân, ngươi là nam nhân.”
Trong nháy mắt ngắn ngủi này Thẩm Trạch Xuyên có rất nhiều suy đoán, y nhìn ô mai trong canh nguội bị khuấy lên, hồi tưởng lại lời Chu Quế đã từng nói, lại nghĩ tới mẫu thân Bạch Trà, cùng với Lôi Kinh Trập mới trở về cảnh nội Đôn Châu.
“‘Cách Đạt Lặc’ là nơi nào?” Thẩm Trạch Xuyên bình tĩnh hỏi.
* * *
Loading...
“Cách Đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-tuu/803016/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.