Áo khoác này to quá, trượt dần xuống theo bả vai, Thẩm Trạch Xuyên thuận tay kéo nó lên, sự ấm áp này bao phủ lấy y, toàn thân đều hoà trong mùi hương của Tiêu Trì Dã.
Thẩm Trạch Xuyên lấy khăn lau hai má bị Tiêu Trì Dã dụi ướt, trong đêm mưa rền rĩ này kìm lòng không đặng lại ngửi tấm khăn kia.
Đều là mùi của Tiêu Trì Dã.
Thẩm Trạch Xuyên cụp mắt chốc lát, chóp mũi nhẹ nhàng cọ khăn, tối tăm nơi khóe mắt đuôi mày đều bị tản đi hết.
Trong hộp đựng thức ăn kia ngăn trên chứa kim ngân quyển*, ngăn dưới chứa canh thuốc nóng. Gẩy nắp ra là tức khắc hơi nóng bốc lên tầng tầng. Tối nay làm một bữa cơm nóng không dễ dàng, chính Tiêu Trì Dã cũng phải chạy hết tốc lực mới tới đây kịp được, mới quay về kịp được.
Kim ngân quyển: bánh bột mì xen hai màu trắng vàng, mềm mềm xốp xốp
Cát Thanh Thanh vốn định đi rót bát trà cho Thẩm Trạch Xuyên, bò lên thấy y đang uống thuốc thì không khỏi sững ra, xong lại vui vẻ nói: “Vốn dĩ định đi chuẩn bị đấy, giờ thì tốt rồi, ta còn tưởng phải phái người đi mua một bát thuốc đến.”
Thẩm Trạch Xuyên uống cạn thuốc, lấy ngón tay lau khóe môi, hỏi: “Con đường này phá dỡ đến chỗ nào rồi?”
“Vừa qua đoạn Ngẫu Hoa lâu, nơi sụp xuống nhiều nhất không dễ phá dỡ.” Cát Thanh Thanh kéo ống tay áo nói, “Trong việc này có mờ ám.”
“Lại là sổ sách không rõ ràng, ” Thẩm Trạch Xuyên ngồi xuống, hoãn tinh thần một lát, nói tiếp, “ai đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-tuu/802953/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.