Nàng nhìn về phía xaxa, ôn nhu cười nói “ta cũng không làm gì hết. Khi Vũ thần tới gần, trời liền đổ mưa, mọi người đều vội vã tránh mưa, lấy tay lau nước mưa, cảmthấy phiền lòng. Nhưng chuyện này Vũ thần cũng không có cách nào nha,hắn sinh ra đã có thần lực này, tuy sẽ mang tới phiền toái cho chungquanh nhưng cũng nhờ có hắn mà nhân gian mới tươi tốt xinh đẹp. Ta nghĩnhư vậy cho nên trong lòng không có bài xích trận mưa đó, ướt thì ướt”
A Sơ cố ý khiêu khích “ta thấy Vũ thần bộ dáng cũng được, nghe nói làm người cũng ngay thẳng, hay là ngươi bằng lòng hắn đi”
Nguyễn Nguyễn quả nhiên là điển hình của khuê nữ, dùng sức đánh cánh tay nàng“A Sơ, ngươi nói bậy gì đó?ta còn đang suy nghĩ nha”
“Được rồi,được rồi, ngươi còn đang suy nghĩ” A Sơ cười nịnh, tâm lại nghĩ, cô nàng này cũng không phúc hậu nha, nếu không thích Vũ thần thì suy nghĩ làmgì.
Lặng lẽ trở về Đông Lăng điện, A Sơ lập tức về phòng củamình. Trước khi xuất môn đã dặn tiên tỳ, nếu Mộ Khanh hỏi nàng thì nóihôm nay tâm tình nàng không tốt, đã đi ngủ, không cho bất kỳ ai quấyrầy.
Ở trong phòng ngây người một hồi vẫn sóng êm gió lặng, cáigì cũng không phát sinh, đoán rằng Mộ Khanh còn không biết. Nàng rửasạch lớp son phấn, chuẩn bị đi dạo Đông Lăng điện một vòng, nhìn xem MộKhanh hôm nay có ở nhà không cũng để an tâm hơn
Đi một vòng vẫn không phát hiện ra bóng dáng Mộ Khanh, nàng thở phào nhẹ nhõm
Buổi tối, Mộ Khanh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nguoi-that-hu/43918/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.