Vừa tiến lên vài bước, cánh tay đã bị người bắt lấy, A Sơ lạnh lùng quayngười “bản tiên chỉ giúp người ta đưa bái thiếp cho quân sư cũng khôngnói sẽ bồi luôn phần của mình. Thỉnh quân sư sau này đừng tự tiện chủtrương, đừng nghĩ rằng cơ hội ngươi ban cho sẽ làm người khác vui mừng.Thứ ngươi trân quý nói không chừng ở trong mắt người khác lại không đáng một đồng, không có nghĩa vụ thay ngươi mang tới niềm vui cho nàng”
A Sơ lấy lại thiệp mời trong lòng Trầm Thê, lại lấy một cái khác quăngtrong gió. Nàng nhìn gương mặt chọc người trìu mến của Trầm Thê hồi lâu, sau đó xoay người rời đi.
Lam Oanh nói, Cửu Cẩm tiên tử trướckia không như vậy, sẽ không nhu nhược rơi lệ nhưng dù tính tình thay đổi hoàn toàn, khác biệt trước kia thì chỉ dựa vào khuôn mặt này cũng đãchiếm được toàn bộ tâm tư của Mộ Khanh, mọi người đều cho rằng nàng làhọa thủy còn hắn vẫn thoải mái, yên tâm để nàng bên cạnh mình.
Mấy ngày sau Thái Thượng Lão Quân nổi giận đùng đùng trở về, vừa lúc A Sơđến tìm Đại A Chiết nên nghe được hắn càu nhàu “từ khi phàm nữ kia xuấthiện, Mộ Khanh càng lúc không nói lý, ta hận không thể chặt đứt tình căn của hắn. Năm vạn năm trước đã thế, năm vạn năm sau cũng vậy, bây giờlại vì nữ nhân kia mà từ chức. Uổng công hắn một đời thông minh lại nhất thời hồ đồ”
Nghe vậy, A Sơ vội vàng chạy về Đông Lăng điện, trên đường nghĩ nên nói với Mộ Khanh thế nào, liệu lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nguoi-that-hu/2190428/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.