Trong phòng rơi vàoim lặng, không còn thanh âm của Mộ Khanh và Thái Thượng Lão Quân. A Sơngơ ngác nhìn người đứng trước mặt, khuôn mặt quen thuộc nhưng hơi thởxa lạ, quanh thân tràn ngập tử khí, sau khi tan đi liền lộ ra bộ mặt âmtrầm của Hoặc Quân. A Sơ hoảng hốt chạy ra cửa liền bị một cỗ lực lượngcường đại kéo lại. Nàng ngã vào vách tượng, thanh âm trầm đục vang lêntrong đêm tối nghe rất rõ ràng.
Hoặc Quân xòe tay “khôi phục”
A Sơ lau vết máu bên khóe miệng “ngươi ngay cả tiểu yêu tiểu ma của mình cũng ăn, tàn bạo vô độ như vậy, ta sẽ không giúp ngươi”
Hoặc Quân cười lạnh, khinh thường nói “đó chẳng qua là yêu vật chưa thànhhình, chưa vào Ma giới, không tính là con dân của ta. Ngươi đã biết tatàn bạo thì đừng bức ta động thủ. Mộ Khanh đã không quan tâm sinh tử của ngươi, ngươi chết chắc rồi”
A Sơ kiên quyết ‘dù ta chết cũng sẽ không giúp ngươi”
Hoặc Quân hừ một tiếng, bỗng nhiên vươn tay bóp cổ nàng, lực đạo trong tay tăng dần ‘vậy bổn tọa không khách khí”
“A Sơ!” Một tiếng rống vang lên, Đại A Chiết xông vào, vung kiếm tấn côngHoặc Quân. Hoặc Quân vung tay áo lên, theo thói quen tính dùng ma khíđánh văng kiếm nhưng lại quên lúc này pháp lực của mình rất mỏng manh,bị kiếm khí của Đại A Chiết bức thối lui.
Đại A Chiết túm lấy A Sơ, mang nàng lao ra khỏi vòng, nhanh chóng niệm quyết, đằng vân mà đi.
Hoặc Quân vất vả lắm mới tập hợp được chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nguoi-that-hu/2190422/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.