A Sơ nhãn tình sáng lên “Đại bánh bao”
Từ lúc ăn Phật quả, mấy ngày sau A Sơ đều không thể ăn gì, bây giờ trướcmắt là bánh bao nóng hôi hổi, vừa trắng lại vừa mềm, hận không thể mộtngụm lại một ngụm cắn vào bụng.
Mộ Khanh dùng hai ngón tay cầmlấy một cái bánh bao, quơ qua quơ lại, A Sơ nuốt nước miếng, chờ mongnhìn hắn. Mộ Khanh nói “có được một ít bột mì, nghe nói khẩu vị rất tốt, ta liền sai người làm một ít bánh bao, nếu ngon thì dùng là bữa sángcho trên dưới Đông Lăng điện. Hơn nữa thân thể của ta vừa bình phục, còn rất yếu, nên ăn nhẹ một chút, ngươi nói phải không?’ nói xong hé cáimiệng nhỏ nhắn, khẽ cắn một miếng bánh bao, động tác cực kỳ nhã nhặn.
A Sơ lập tức chộp lấy một cái bánh bao “mấy vạn năm qua cũng không thấyngươi ăn gì cả, sao lúc này thượng tiên lại thích ăn như vậy. Ba cáibánh bao, nhìn ngươi thon thả như vậy, một mình ăn cũng không hết”
Mộ Khanh lập tức hất tay nàng ra “đột nhiên cảm thấy không ăn thì uổng phí đầu lưỡi quá”
Vậy sao ngươi không cắt đi.
A Sơ xoa xoa cái tay “ngươi đúng là’ nhớ tới những gì Mộ Khanh đã đáp ứng mình khi từ Y Tiên các quay về Đông Lăng điện, A Sơ đúng lý hợp tìnhnói “đào tiên của ta đâu?”
“Ba ngày nay ngươi đều không thể ănphải không?” ăn xong cái bánh bao, hắn cầm lấy cái thứ hai quơ quơ trước mặt A Sơ “muốn ăn sao?”
A Sơ dùng sức gật đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nguoi-that-hu/2190395/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.