“Chỉ cần tục khí làtốt rồi, những cái khác ta sẽ tự vận hành để khôi phục” Mộ Khanh giảithích, nghiêng khuôn mặt tái nhợt tiều tụy. Hắn hít sâu một hơi, cố bình ổn thân hình muốn đứng lên nhưng lại lung lay ngã xuống.A Sơ ở phía sau vội đỡ lấy hắn, để Mộ Khanh dựa lên vai mình. Mộ Khanh suy yếu nói“chúng ta bị người ta tính kế, rượu hoa đào kia có vấn đề”
A Sơngạc nhiên cũng không tin, không phải là đối với Mộ Khanh mà đối vớingười tặng rượu “rượu hoa đào là Thái Thượng Lão Quân cho ta, hắn sẽkhông hại chúng ta đâu”
Mộ Khanh chậm rãi lắc đầu, ánh mắt ngưnglãnh: “không phải là Thái Thượng Lão Quân. Rượu nhất định bị người tađộng tay động chân sau đó, hắn biết chúng ta sẽ không có sự phòngbị,quan trọng nhất là ta cũng không dự đoán được cho nên mới trúng kế’
Nếu có cừu oán thì tính kế rồi nhân cơ hội mà giết hai người bọn họ là được rồi, vì sao phải nhốt ở nơi lạnh cóng này?đưa mắt nhìn chung quanh, ASơ thấy bọn họ bị nhốt ở một nơi hình trình tròn rất lớn, mặt và váchtường đều do một khối băng lớn tạo thành, hàn khí tỏa ra ngùn ngụt, caođến mấy trăm thước…
“Đây là đâu?’ A Sơ hỏi
“Nơi này là… Băng tháp.” Mộ Khanh do dự một chút.
A Sơ ngạc nhiên, thì ra nơi này là Băng tháp mà Mộ Khanh và Yêu Hoa đã từng nhắc tới.
Bên trong Băng tháp yên tĩnh tới cực điểm, có thể nghe rõ nhịp tim đập. Đột nhiên một âm than sâu kí truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nguoi-that-hu/2190377/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.