Cẩn Thần Hi lấy tay che mắt, sao lại chói quá. Ở nơi này, cô thấy bản thân rất nhẹ, y hệt như không có trọng lực. Cất tiếng gọi hắn nhưng xung quanh là một mảng trắng, cô không thấy gì cả.
" Lãnh Hoa? Anh ở đâu?"
Lang thang mãi trong giấc mơ vô định của hắn, cô trong lòng lại thập phần lo lắng, ở lâu trong giấc mơ sẽ không thoát ra được.
Xung quanh đều là sương mù khiến cô không nhìn rõ trong phạm vi 3m. Đột nhiên nghe thấy tiếng cười đùa của nữ nhân, tiếng đàn tì bà gảy, tiếng sáo nỉ non...
Đi đến một căn phòng lớn, mở cánh cửa bằng gỗ xạ hương ra, cô thấy Lãnh Hoa đang nằm trên giường lớn, mặc mỗi tấm áo ngủ mỏng manh. Tứ phía là nữ nhân mặc đồ mát mẻ, phải đến hàng trăm cô, sờ soạng hắn, luôn miệng ngọt ngào nói:
" Hoàng thượng, thần thiếp nhớ ngài quá~"
" Hoàng thượng, người thật xấu quá đi~"
" Ư... hôm nay chúng thiếp sẽ làm cho ngài hài lòng a~"
"...."
Cẩn Thần Hi tức giận, hừ lạnh một tiếng, đấm một phát vào cột nhà vững trãi khiến nó nứt dần. Bụi từ trên xà nhà rơi xuống, tạo ra hiệu ứng xuất hiện đầy khí thế.
Đám nữ nhân mặt mày sợ sệt trốn sau hắn. Lãnh Hoa giương ánh mắt thờ ơ nhìn cô, kéo lại vạt áo đã bung ra, bên trong còn có dấu son môi chói mắt:
" Hoàng hậu, đến đây làm gì? Đến cũng không báo trẫm một tiếng?"
( Anh nhà đang báo thù. Vì chị nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nang-dam-tron/2037256/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.