“ Nè, đợi tôi với, mặt nạ~!”
“ Đừng đi theo tôi”
Cẩn Thần Hi níu lấy vạt áo hắn, mặt đáng thương, cái mũi nhỏ ửng hồng “ Trời đã khuya rồi, tôi không muốn bơ vơ một mình. Tôi sợ lắm.... Hơn nữa tôi còn bị thương. Cho tôi đi cùng anh nha, hứa sẽ ngoan....”
Mặt nạ yên lặng không nói gì nhưng cuối cùng cũng gật đầu.
“ Oa, anh thật là soái nha. Về chuyện vết thương độc tính không mạnh, với tôi không có vấn đề. Anh là người của tiên giới chắc không sao. Oái... anh đi nhanh vậy?”
****
Trời trong xanh mang màu của niềm tin nhè nhẹ, xanh thẳm như màu mắt người con gái xứ Pháp đầy quyến rũ. Cẩn Thần Hi an vị ngồi trên xe hơi, khẽ kéo kính râm xuống lộ ra đôi mắt màu tím nhạt. Khuôn mặt được trang điểm kĩ lưỡng cùng bộ trang phục đắt tiền, cô khẽ nở nụ cười nhẹ.
Nhìn tài xế là Lãnh Hoa đang lái xe thấp giọng.
“ Hôm nay không phải hẹn giám đốc phân xưởng rượu chi nhánh Trung Hoa sao? Cậu lái đi đâu vậy?”
“ Dạ, hôm nay ông ấy có việc đột xuất nên hẹn ngài vào 3 giờ chiều nay. Tôi giúp ngài đi đến nông trường hoa đào hỏi thăm, họ có thể trở thành nhà phân phối rượu độc nhất cho ngài”
“ Ừm... Tốt lắm, cậu được thưởng”
“ Dạ cảm ơn giám đốc”
Lãnh Hoa khép nép cười nhẹ nhìn cô qua gương chiếu hậu. Đây mới gọi là cuộc sống chứ. Gió nhè nhẹ từ cửa kính ô tô thổi vào, ven đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nang-dam-tron/2037183/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.