" Báo! Thiên Đế tới!"
" Tham kiến phụ hoàng!"
Thiên Đế vừa tới, vườn hoa liền nở rộ tỏa ra sinh khí đặc biệt. Cũng không có gì đặc biệt với Cẩn Thần Hi cô.
" Phụ hoàng, tại sao người lại vội vàng gả con gái đi như vậy?"
Cô chạy tới, níu vạt thiên bào của cha, mắt tím long lanh. Cô đây phải làm rõ ngọn ngành mới được.
Thiên Đế vuốt râu, thở dài nhìn cô nhóc đang giả bộ làm nũng.
" Con xem bản thân đi, 4 vạn tuổi rồi mà vẫn chưa chịu gả chồng. Ta nhờ cây nhân duyên xem giúp. Con trai của Đông hải thiên vương – Hải Đằng Lãnh Hoa, tuổi trẻ tài cao, dung mạo xuất chúng. Lại vừa lúc có sợi dây tơ hồng giữa các con. Tất cả đều là định mệnh rồi~"
"Cái gì? Sao người lại nhờ cái cây đó xem giúp. Người có nhớ rằng có bao nhiêu mối nhân duyên không thành vì nó không hả?"
Cô lấy tay vỗ vỗ đầu, nhìn phụ thân mặt làm ngơ kia.
" Khi xưa, ta gặp được mẹ con cũng là nhờ nó...."
" Phụ hoàng còn nhớ không? Năm xưa là chính con chặt một cành của nó, nó sẽ không giúp con thuận buồm xuôi gió đâu"
" Ai nói vậy? Nó làm sao dám hỗn láo với ta. Thế nhé, ta đi đây~"
" Trời ơi! Thật không thể chịu nổi mà"
Tiểu Ly một bên nghe đối thoại cười khúc khích.
" Em dám cười? Có tin ta khâu miệng em lại không?"
Cô lườm Tiểu Ly một cái rồi lại suy tư. Đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nang-dam-tron/2037160/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.