Người vừa chạy tới đúng là tứ tỷ Vân Đoạn.
Tỷ ấy tóc tai rối loạn, mặt đầy bụi trần, cả người toát vẻ mệt mỏinhem nhuốc, vừa nhìn đã biết tỷ phải vượt đường xa chạy đến. Tỷ nắm chặt tay ta khóc mà nói: "Ma Y, muội nhất định phải cứu lấy cha! Cha bị khép tội ăn hối lộ trái pháp luật, lại thêm chứng cứ có ý đồ mưu phản, nămngày sau sẽ xử trảm!"
"Gì?" Ta ngây ngốc. Cha ta dẫu bản tính chết vì tiền nhưng mưuphản... dẫu có tâm cũng đủ trí thông minh và trình độ. Ta theo bản năngbuột miệng: "Ta đi tìm tiểu vương gia..."
"Ma Y!" Tứ tỷ luôn luôn lạnh lùng cao ngạo giờ lại khóc đến tuyệtvọng, "Muội không biết sao? Một tay đem cha vào thiên lao chính làtrượng phu tốt của muội đó! Vương gia tốt đó!"
Ầm một tiếng -nhất định là bầu trời sấm vang, trong nháy mắt trời long đất lở làm quanh ta như vỡ nát.
"Chuyện đùa... Hay nhầm lẫn rồi? Không, không có khả năng..." Tayrun, chân run cả người ta đều phát run rẩy, quay sang nhìn Khúc quảngia, cố gắng trấn an để hỏi "Ngươi nói xem, tứ tỷ của ta thật vui tính,nửa đêm chạy xa như thế đến bày trò dọa ta... Khúc thẩm, thật quá hàihước, phải không?"
Khúc quản gia trầm mặc, đôi mắt trùng xuống, hình như có thở dài.
Tim ta muốn rớt xuống, rơi xuống, lại xuống nữa, thật nhiều chuyệntrước kia vẫn không thể hiểu rõ trong chớp mắt này hoàn toàn sáng tỏ –Vì lẽ gì gần đây Ngôn Thù bận rộn như thế; Vì lẽ gì phải lừa ta rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thuong-ky/1919565/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.