"Vương phi mời vào." Thủ vệ thiên lao sau khi nhìn ngọc bộihồng ngọc ta đưa liền cầm cung cung kính kính tự mình dẫn đi vào. Đườngđi trải qua một hành lang dài dằng dặc, âm u, trên hai vách tường cóthắp đuốc nhưng chỉ gợi lên vẻ sâu thăm thẳm, hun hút khôn cùng.
Đây là lần đầu tiên ta bước vào thiên lao.
Thực ra cũng rất bình thường như bao lao ngục khác, điểm khác biệtduy nhất chỉ là những người bị nhốt vào đây đều từng là quan viên caocấp.
Nhưng có tốt hơn đâu, rút cục vẫn là gông cùm xiềng chân xích tay cùng một lớp lót rơm rạ.
Cuối hành lang tối là phòng biệt giam, xa xa đã thấy cha mặc tù phục ngồi trên rơm rạ, tóc tai bơ phờ, ánh mắt dại đi.
"Hạ đại nhân sau khi bị bắt nhập thiên lao liền hóa điên, nhưng cũngtạm coi bình tĩnh, mặc dù lúc nào cũng thất thần nhưng cũng không khóckhông nháo loạn" Thủ vệ nói xong mở khóa sắt, dặn dò "Vương phi có thểvào, nhưng là, phải cẩn thận chút"
Ta bưng khay thức ăn đi vào, không gian tràn ngập mùi thức ăn thiuthối hỗn loạn hòa trộn với mùi cơ thể lâu ngày chưa tắm rửa, trong ngựctrào lên cơn nôn nao cơ hồ muốn ọe, ta cố gắng mạnh mẽ dằn lại.
Trước mặt ta là dáng vẻ thảm hại nhếch nhác không chịu nổi của cha,đầu tháng ba cha bị bắt nhốt vào đây cũng là ngày ta đến Tước Lục đài.Vậy cha đã bị giam tại đây suốt ba mươi mốt ngày, đến trưa mai chính làthời hạn thi hành án rồi : "Cha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thuong-ky/1919561/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.