Ta chẳng qua chỉ là một nữ nhân bình thường, có chút ngốc nghếch, hơi hơi ngờ nghệch nhưng ta cũng biết cái gì gọi là lương nhân khó cầu,chân tình vô giá. 
Ta cũng biết điều gì mới là hạnh phúc thật sự. 
Ta lại càng biết như thế nào mới là làm cho chính mình hạnh phúc. 
Cho nên ta tha thứ Ngôn Thù, ta tha thứ Hạ Hiển, ta tha thứ ĐạiNương, ta tha thứ các tỷ tỷ, tha thứ cả cho thân sinh mẫu thân – ngườiđã sống cả nửa đời trong sai lầm, dằn vặt. 
Bởi vì, ta yêu, yêu thương Ngôn Thù. 
Yêu đến nỗi không muốn vì bất cứ lý do nào làm chúng ta một lần nữa chia lìa. 
Vì thế, kết thúc chuyện này tất cả mọi người đều hiểu rõ? 
Ta cũng chẳng có ý muốn đòi lại thân phận của chính mình, năm đó mọingười biết chân tướng sự việc đều đã chết, như vậy, cứ để cho ta cùngphu quân đem bí mật này giữ kín, mang theo xuống mồ đi. 
Sau cơn mưa to, trời đặc biệt nắng rỡ, cũng giống như nắm chặt taynhau đi qua bi thương sẽ là hạnh phúc ngọt ngào. Ta vẫn diễn vai VươngPhi được sủng ái độc nhất vô nhị, thỉnh thoảng đi Kinh Giao về thăm nhàmẹ, cùng mấy nương và các tỷ tỷ chuyện trò, giúp cha chải tóc, chờ đợingày cục cưng hạ thế. 
Ta và Ngôn Thù ước hẹn cho dù là nam hay nữ đều đặt tên Đồng Đồng, kỷ niệm duyên phận chúng ta sinh đồng năm đồng tháng. 
Ta nghĩ từ đây về sau cuộc sống của chúng ta sẽ càng ngày càng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thuong-ky/1919552/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.