Ai mới là người toàn nghĩ đến chuyện đó? Diêu Nhiễm cau mày. Một người suốt ngày nghĩ về những điều không trong sạch lại có gan quay lại chỉ trích nàng.
Khương Niệm vẫn ôm nàng, không muốn buông ra. Hai người không có thời gian hẹn hò, hết việc mới có thể gặp mặt.
Diêu Nhiễm cũng nghĩ như vậy, ngoại trừ việc hai người giống như đôi tình nhân khi nồng nàn và tình cảm trên giường ra, những lúc khác, họ không thay đổi nhiều so với trước đây.
"Chúng ta đi thôi," Khương Niệm cười nói, "Đưa Tứ Mao về nhà."
Diêu Nhiễm nhìn vào đôi mắt đang cười của Khương Niệm, vẫn ôm cô nhẹ nhàng thì thầm: "Được."
Khương Niệm thích nghe nàng nói "Được" với mình nên cô cố ý hành động, nắm lấy tay Diêu Nhiễm trước, sau đó chạm vào rồi kéo lại gần. Hai người nhìn nhau, ngón tay đan xen một cách cực kỳ thân thiết.
Diêu Nhiễm không còn cách nào khác ngoài việc chiều theo cô.
Đầu tiên họ quay lại studio để đón Tứ Mao.
Trên đường về, Khương Niệm một tay cầm dây dắt Tứ Mao, tay kia nắm Diêu Nhiễm, thong thả đi về nhà, suốt đường đi đều cười rạng rỡ.
Tứ Mao vừa tan làm đã phấn khích và sôi nổi chạy về phía trước. Khương Niệm cằn nhằn nhưng cũng rất thích thú: "Tứ Mao, đi chậm một chút."
Diêu Nhiễm cũng bắt đầu cười một cách vô thức. Hai người thong thả bước đi trên con phố yên tĩnh. Nàng cảm nhận được hơi ấm trong lòng bàn tay mình và nhìn bóng dáng hai người cùng nhau bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thuc/3596075/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.