Diêu Nhiễm kết nối với video, trên màn hình, Khương Niệm đang ôm Tứ Mao. Cô mỉm cười và dùng ngón tay trêu chọc chú chó con. Đó là một cảnh tượng rất ấm áp và dễ thương.
Khương Niệm ngẩng đầu nhìn màn hình hỏi: "Tăng cân rồi!"
"Hả?" Diêu Nhiễm theo bản năng nhìn Khương Niệm.
"Tứ Mao gần đây đã mập lên rất nhiều." Khương Niệm tiếp tục nói huyên thuyên. Sau khi quét qua người trên màn hình, cô vẫn không rời mắt đi. Cô thích nhìn Diêu Nhiễm mặc áo choàng với mái tóc dài buông xõa khi mới tắm xong. Làm sao một người có thể lạnh lùng, dịu dàng lại hấp dẫn đến vậy?
Diêu Nhiễm nhìn Tứ Mao: "Thật sao?"
"Ừ, lúc đến chị sờ vào thử là có thể cảm nhận được." Khương Niệm đang nói, tiểu gia hỏa trong lòng trở nên bồn chồn, rúc mũi ngửi ngửi mặt cô, "Này, Tứ Mao, đừng làm loạn, con đúng là một đứa trẻ hư hỏng."
Nhìn tình huống trên màn hình, Diêu Nhiễm không khỏi mỉm cười, nàng phát hiện Tứ Mao rất giống Khương Niệm, rất ồn ào.
Khương Niệm nhặt một quả bóng đồ chơi dưới đất ném ra ngoài, sau đó Tứ Mao chạy đi chơi với quả bóng.
Sau khi Tứ Mao rời đi, hai người nhìn nhau qua màn hình, sau đó là một khoảng im lặng ngắn ngủi.
Khương Niệm hỏi nàng: "Tối mai chị mới về à?"
Diêu Nhiễm: "Ừ."
Khương Niệm lại nói: "Tối mai bảy giờ em có một trận đấu..."
"Trận đấu nào?"
"Trận PK ở trường bắn cung." Khương Niệm nói: "Vừa lúc rảnh rỗi nên em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thuc/3596068/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.