Thượng thần đại nhân, biến!
Nàng là con gái của Phương Chính, thương nhân bán lương thực kinh thành, thuở nhỏ đọc đủ thứ thi thư, nữ công thêu vá không cái nào không tốt.
Nàng còn sở hữu dung nhan tuyệt mỹ, mím môi cười thôi cũng khiến người người xiêu ngã.
Nữ tử như vậy, đáng nhẽ phải được người ta chạy theo như vịt mới đúng, nhưng mà ở cái tuổi hai mươi xuân thì, chỉ vì thả một cái rắm giữa thịnh yến hoàng đình, nàng danh chấn thượng kinh.
Trên điện thất nghi, không được tiến cung lần nữa.
Dung nhan khuynh thế cũng bị hủy chỉ vì một cái rắm.
Ai hiểu được nỗi đau của nàng chứ?
Ai lý giải được đau đớn của nàng không?
Người từng khiến bao nhiêu bà mối người này nối người kia tưởng như đạp rơi cả cửa, giờ lại không ai bén mảng đến thăm, rốt cục nàng phải sống thế nào đây?
Thực ra khi nhị nương Lô Thúy Hoa của Phương Chi Uyển nước mắt rưng rưng đưa quyển sách “chuyện phiền lòng nóng ruột của hậu trạch phú gia mà người ta không biết” đến trước mặt nàng, nàng đã mua sẵn một quyển đọc ngấu nghiến rồi.
Chẳng qua thấy đau thương trong mắt người kia rõ ràng quá, khiến cho nàng không thể không biết xấu hổ lôi quyển trong tay ra đối chiếu được.
Lô Thúy Hoa nói: “Sao con lại không nóng không giận gì hết thế?
Nói còn chưa xong, nước mắt như mưa cứ thế tí tách rơi đầy mặt.
Tuy bà đã là người đẹp hết thời, không còn xinh xắn như ngày trước, nhưng phong vận bên trong vẫn không hề thay đổi, thật khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thu-dai-nhan-bien/76845/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.