Liên Dụ nói: “Ta cưới nàng.”
Chỉ ba chữ đơn giản như thế, nhưng hắn lại nói cực kì nghiêm túc.
Phương Uyển Chi thừa nhận, mấy tháng qua hai người ở chung, nàng vẫn luôn muốn nghe hắn nó vài lời. Có thể là ta thích nàng, có thể là ta yêu nàng, nhưng chưa từng nghĩ tới, ta cưới nàng.
Câu nói này còn là lời hứa hẹn lớn hơn cả yêu thương, hứa hẹn cả đời. Hắn không hiểu chuyện tình cảm, từ trước đến nay Phương Uyển Chi vẫn biết, Liên Dụ muốn cho nàng, cả đời của hắn, một mái nhà vì nàng che gió cản mưa.
Khắp thế gian này những câu dỗ ngon dỗ ngọt nhiều như vậy, nhưng hắn lại chưa từng nói một câu, hắn lại nói, ta cưới nàng.
Một vẻ mặt thành khẩn đến thế.
Phương Uyển Chi ngốc rồi, thậm chí cũng không khóc được, nàng há hốc mồm, như muốn nói gì đó, mà lại không nói được nên lời, nước mắt đảo quanh,
Nàng chờ câu nói đó rất lâu rồi, lâu đến nỗi nàng nghĩ có lẽ hắn sẽ không bao giờ nói.
Phương Uyển Chi nhìn hắn, nhìn thật chăm chút, rồi dùng sức nhéo lỗ tai người kia, bực bội: “Sao không nói sớm, chàng nghĩ đây là lời cầu hôn à, có ai cầu hôn như vậy không?”
Nước mắt cứ thế chảy ra, nhưng khóe miệng lại không kìm được cong lên, không biết là đang khóc hay cười.
Phương Uyển Chi tức chết rồi, mình đúng là một cô nương không biết thẹn thùng dịu dàng gì cả. Nàng không nói được một câu tâm tình đáp lại động lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thu-dai-nhan-bien/2879899/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.