Trần vương Lưu Lễ trong bụng không có mấy thơ văn, nhìn bên ngoài thì có vẻ u mê đần độn rất dễ dàng thân cận.
Bữa ăn hôm nay hắn cố ý chọn một nơi gần núi kế sông ở kinh giao. Nói rằng nơi đó rất tốt, hợp với tính tình của Lan Khanh, là một nơi mà văn nhân mặc khách rất thích, ngắm hoa xem nước vô cùng thi vị.
Thực ra là vì Lưu Lễ không muốn mấy người trong cung biết được, có khi còn chạy tới tham gia náo nhiệt.
Xe ngựa lảo đảo đi về phía trước, lại còn đi đường rừng, qua mấy vùng đất trống còn nghe thấy tiếng đập thóc. Phương Uyển Chi ngồi nghiêm chỉnh trên xe, có cảm giác như được đưa vào núi làm con dâu nuôi từ bé cho người ta.
Liên Dụ yên lặng đưa cho nàng một tờ giấy, trên đó có đề tên “thê tử” của hắn, nhà ở đâu, tên “thân sinh phụ mẫu”. Trên giấy còn viết, tất cả là do ông nội hắn chọn lựa, hôn sự này cũng là do ông định.
Phương Uyển Chi bĩu môi, hiểu là Liên Dụ không muốn nói chuyện với nàng, bằng không có hai câu này, hai người ngồi song song với nhau cần gì phải đưa giấy.
Liên các lão không muốn mở miệng, Phương đại cô nương cũng không thèm để ý, chỉ cái tên trên tay rồi rất khiêm tốn hỏi:
“Thê tử của ngài tên là Liễu Chi Chi, nhạc phụ là Vương Phú Phú, nhạc mẫu là Lỗ Điều Điều? Ba người trong nhà là ba họ à?”
Liên Dụ liền ngẩn người một lúc, sau đó nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thu-dai-nhan-bien/2879791/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.