Cổ Vực, Xích Viêm Giới.
Lúc này, lửa ở chung quanh Xích Viêm Sơn đã sớm tắt, chỉ còn có từng đám khói bụi cuồn cuộn.
Trong lòng núi hỏa sơn, Nhạc Phàm vẫn như cũ lẳng lặng nằm ở trong nham thạch nóng chảy, không có chút cử động nào. Tính toán thời gian một chút, hắn nằm trong nham thạch nóng chảy đã được nửa tháng.
Thời gian trôi qua từng chút một, kim quang bao phủ chung quanh Nhạc Phàm dần dần ảm đạm, mà Thiên Phật Luân vốn có quang thải rực rỡ cũng đã bắt đầu trở nên ảm đạm không ánh sáng.
Thiên Phật Luân tuy rằng là cửu phẩm kỳ bảo, phòng ngự vô song, thế nhưng dù sao nó cũng là vật chất, không có ngoại lực duy trì, sẽ có lúc năng lượng phải dùng hết.
Không bao lâu sau, linh quang trong Thiên Phật Luân vụt tắt, kim quang chung quanh Nhạc Phàm hoàn toàn tiêu tán.
Xuy! Xuy! Xuy!
Nham thạch nóng chảy nóng hổi bao phủ người Nhạc Phàm, trong nháy mắt đốt y phục của hắn thành tro tàn, chỉ có chiến đao trong tay và một chiếc túi gấm bên người là còn nguyên vẹn, mơ hồ bắn ra hàn quang.
Trong nham thạch nóng chảy, thân thể Nhạc Phàm cũng không bị hòa tan, chỉ là da thịt hắn lúc này đỏ bừng, giống như là sắt thép bị nung lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Thử nghĩ một chút mà xem, người bình thường nếu như dưới sự bao quanh của nham thạch như hiện tại, sợ rằng ngay cả xương cốt cũng bị hòa tan, cho dù là Đại Tôn, lấy trình độ thân thể mà nói, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441854/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.