- Đây... Rốt cuộc là tình huống như thế nào?
- Điên rồi, điên rồi! Lý Nhạc Phàm này không phải là điên rồi chứ?
- Không phải điên mà là phát cuòng!
- Lý Nhạc Phàm này rốt cuộc muốn làm gì? Chu Khang Cảnh kia rõ ràng đã chịu thua rồi hắn còn đuổi theo ta không tha, bộ dáng dường như muốn liều mạng.
- Hai đều là thế tục, giữa bọn họ khẳng định là có thâm thù đại hận gì đó! Chỉ là Lý Nhạc Phàm này dám không coi củ của Thiên Tuyệt Cốc vào đâu, quả thực là vô cùng to hắn không muốn sống sao?
- Nói thừa! Lá không lớn thì có thể là Lý Nhạc phàm sao? Hắn cũng không phải là lần đầu tiên làm này, lúc chống đối Đại Tôn, sau đó giết ở thị phường, mỗi một đều không phải là tâm động phách sao? Thế nhưng hắn mỗi lần đều hoàn hảo sống sót sao?
- Nói nhảm! Nếu không phải là có chỗ dựa là Vô Danh Đại Tôn hắn đã sớm hóa thành tàn rồi.
- Muốn có chỗ dựa thì cũng phải có bản lĩnh mới được, nếu như đổi lại là chúng ta, cho dù có chỗ dựa là Đại Tôn cũng không dám kiêu như vậy.
- Đúng vậy, Lý Nhạc Phàm này quả thực có tiền vốn để kiêu
- Vậy Thiên Hạ chi tính làm sao?
- Hiện tại đài còn đúng Thiết Huyết kia, đương nhiên là Thiết Huyết thắng.
Tu sĩ phía dưới ồn ào, cả đám lớn hai mắt, hoặc hoặc kích động.
Bọn họ căn bản không cần tâm tới ai là chủ Thần Châu, tự nhiên cũng không để ý tới ai thua ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441831/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.