Bên ngoài Thiên Tuyệt Cốc, Đoạn Thiện Hạp.
Lúc này ở đây đã khôi phục lại sự bình yên ban đầu, chỉ là thỉnh thoảng lại có vài đạo thân ảnh thoáng hiện, vội vã tiến vào trong cốc.
- Chưởng môn sư bá, ở đây hẳn là nơi nhập cốc a?
Một thiếu nữ từ trong rừng cây rậm rạm đi ra, nàng không ngừng thở hổn hển, bộ dáng dường như vô cùng mệt mỏi.
Ngay sau đó có một vị lão nhân tóc trắng xóa xuất hiện ngay sau thiếu nữ.
- Để ta nhìn xem một chút.
Lão nhân giơ chiếc kim sắc la bàn lên, trái nhìn phải nhìn một cái, sau đó mới khẳng định nói:
- Đúng, đúng, chính là nơi này, tuyệt đối không sai.
Thiếu nữ lau mồ hôi trên trán, trợn trắng mắt nói:
- Ta nói chưởng môn sư bá nghe, lão nhân gia ngài đã từng tới đây vài lần, vì sao lại còn phải suy tính mới biết được? Tổ sư gia bọn họ nếu như biết người dùng Thiên Vận Bàn để tính đường, không biết có bị tức giận đến nỗi sống lại không?
- Không được vô lễ với tổ sư gia.
Lão nhân xụ mặt tức giận nói:
- Phương Hàm, nha đầu ngươi quả thực đức hạnh của ngươi không kém sư phụ ngươi là bao, miệng lưỡi trơn tru, nói năng bậy bạ. Lão phu trước đây từng tới đây một lần, nhưng đây là chuyện của hai mươi năm trước, lão phu đâu còn nhớ rõ nhiều chuyện như vậy, hơn nữa, ai quy định Thiên Vận Bàn không thể dùng để tính đường?
- Rồi rồi, lời sư bá nói đều đúng, sư bá nói gì cũng được. Tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441779/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.