Trong sơn đạo hẹp dài âm u.
Dưới sự dẫn đầu của Khấu Phỉ, đoàn người Long Tuấn rất nhanh liền đi qua chỗ này.
- Chỗ này thực sự là một sơn cốc sao?
Trước mắt sáng ngời, bọn người Long Tuấn nhìn cảnh vật xung quanh, vẻ mặt kinh dị. Rõ ràng đây không phải là một sơn cốc mà là một thảo nguyên, phóng mắt nhìn ra xa chỉ là một vùng đất bằng phẳng, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy vài kiến trúc đứng sừng sững.
Cả Thiên Tuyệt cốc bị chín ngọn núi to lớn vây quanh, còn có dòng suối nhỏ, thác nước trên núi cao, muôn hoa khoe sắc.
Bầu trời mờ ảo, không thấy ánh sáng, không phân biệt đâu là ngày là đêm, hoàn toàn cách ly cùng ngoại giới, giống như một chỗ nào đó vĩnh hằng.
Mà điều khiến cho bọn người Long Tuấn cảm thấy rùng mình chính là, ở chính giữa cốc này có một đài đá trôi nổi ở giữa không trung, không có bất cứ một thứ gì chống đỡ, dường như nó tự nhiên sinh ra vậy, quả nhiên là kỳ tích.
Đài đá này cao tới trăm trượng, ở giữa bốn phương, lộ ra hơi thở cổ xưa thê lương. Nhìn kỹ thì thấy từng bên của nó đều điêu khắc một con cổ thú hoang mãng, quanh thân có xích sắt, bộ mặt dữ tợn.
Rất khó có thể tưởng tượng bên ngoài Tuyệt cốc sát khí ngút trời, khi vào bên trong không ngờ lại như thế này.
Đây rút cuộc là do người hay là do thiên nhiên tạo thành?
Nếu quả thực do thiên nhiên tạo thành, vậy thì quả thực là tạo hóa của thiên địa. Bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441759/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.